Tây Ương
Tây Ương - Tác giả: 夏闻秋. "Em yêu, anh cũng yêu em.” "Phúc Tây Tân yêu Lâm Ương Ương cho đến cuối đời, mãi mãi không bao giờ thay đổi."
Văn án
Khi Phó Tây Tân bị mù, tôi là người đã đưa hắn về nhà. Hắn thích cắn tai tôi và nói hắn là con c.h.ó ngoan của tôi.
Hắn thích dùng tay đo đi đo lại thân thể tôi trong đêm tối, nói muốn cảm nhận xem tôi trông thế nào.
Sau này khi hồi phục thị lực, hắn lại là Thái tử gia mất tích của Phó thị, đã sớm có ánh trăng sáng của lòng mình.
Thừa dịp hắn còn chưa thấy mặt tôi, tôi để lại một tờ giấy chứng t.ử rồi chạy biến.
Trốn năm năm trời, tôi mới dám xuất hiện lần nữa sau khi nghe nói hắn đã kết hôn.
Nhưng máy bay mới hạ cánh, sân bay đã bị rất nhiều vệ sĩ áo đen bao vây.
Phó Tây Tân cầm chiếc áo cưới được đặt may riêng, nụ cười trên môi dịu dàng nhưng cố chấp.
"Vị hôn thê, số đo năm năm trước không đúng lắm."
"Ngoan, cho tôi chạm vào em thêm lần nữa."
Tây Ương